Bác Hồ và mùa xuân thành lập Đảng

Người là niềm tin tất thắngNguyên Tổng bí thư Lê Khả Phiêu từng nói: “Hằng năm chúng ta kỷ niệm ngày thành lập Đảng trùng với mỗi độ xuân về. Mùa xuân tiếp thêm sức sống cho con người và cảnh vật. Mùa xuân cũng là dịp để chúng ta ôn lại những chặng đường lịch sử vinh quang của Đảng, của dân tộc, cảm thấy lớn lên và vững vàng thêm bởi sức mạnh cội nguồn”. Mùa xuân năm nay, Đảng ta bước sang tuổi 81, nhân dịp này, toàn Đảng, toàn dân, toàn quân ta lại có dịp ôn lại chặng đường lịch sử vẻ vảng của Đảng và cách mạng Việt Nam.

Tháng 12 năm 1927, đồng chí Nguyễn Ái Quốc từ Liên Xô đi Brúc-xen dự khóa họp của Đại hội đồng Liên đoàn chống đế quốc. Đây là tổ chức chống đế quốc rộng rãi đầu tiên trong mặt trận thống nhất giữa giai cấp công nhân thế giới và trí thức tiến bộ thế giới. Sau khóa họp, đồng chí Nguyễn Ái Quốc đi Pháp, rồi sang Đức, qua Thụy Sỹ, Italia, rồi Người đáp tàu Nhật Bản về Xiêm (Thái Lan), ở đây, Người vận động cách mạng trong bà con Việt Kiều và lập nên Hội Thân ái.

Một hôm nhận được liên lạc từ Hồng Kông chuyển đến, báo tin: phong trào cách mạng ở trong nước đang có những chuyển biến tốt. Cần có một đảng cộng sản thống nhất, có đường lối chính trị đúng để lãnh đạo cách mạng Việt Nam. Từ một vùng quê ở Thái Lan, Bác Hồ của chúng ta đáp xe lửa đi Băng Cốc, rồi từ Băng Cốc đi tàu thủy đến Singapo. Tại đây Người xuống tàu đi Hồng Kông.

Đến nơi, các đồng chí Hồ Tùng Mậu và Lê Hồng Sơn ra tận cảng biển, bí mật đón Bác. Hai người đưa Bác về chỗ nghỉ và chuyển cho Bác bức thư của Ban Chấp hành Quốc tế Cộng sản. Trong thư có đoạn viết: “Việc không có một đảng cộng sản thống nhất trong lúc phong trào quần chúng công nông lên cao là một nguy cơ lớn cho cách mạng ở Đông Dương sau này… Nhiệm vụ quan trọng và vô cùng cấp bách đối với tất cả những người cộng sản Đông Dương này là thành lập một đảng cách mạng của giai cấp vô sản”.

Sau đó mọi người cùng bắt tay chuẩn bị cho hội nghị hợp nhất. Bác tìm gặp và liên lạc với các đồng chí cũ, quen biết trong Đảng Cộng sản Trung Quốc, để tạo điều kiện an toàn cho hội nghị. Cuộc họp quyết định tiến hành trong dịp tết. Vì ngày tết theo truyền thống phương Đông, mọi người đi lại rất đông, các đại biểu dự họp có thể đi khỏi đất nước dễ dàng hơn. Và ở Cửu Long, một cuộc họp như vậy cũng đảm bảo an toàn hơn.

Hội nghị bắt đầu làm việc từ ngày mồng 3 tháng 2 năm 1930. Phiên họp đầu tiên được khai mạc trong một căn buồng khách sạn loại hai, nơi phần lớn các đại biểu đang ở trọ. Trên bàn để sẵn một bộ súc sắc, để nếu có ai nghi ngờ, thì tưởng đấy là nơi tụ tập của những người ham mê cờ bạc trong dịp Tết.

Nhờ uy tín và sự phân tích của Bác, tất cả những vấn đề đã được giải quyết. Các đại biểu đã nhất trí thông qua nghị quyết về việc hợp nhất các tổ chức cộng sản trong cả nước thành một đảng cộng sản thống nhất lấy tên là Đảng Cộng sản Việt Nam. Hội nghị đã thông qua chính cương vắn tắt và sách lược vắn tắt của Đảng do đồng chí Nguyễn Ái Quốc soạn thảo và sau đó bầu ra Ban Chấp hành Trung ương lâm thời để lãnh đạo cách mạng Việt Nam.

Để phòng xa, có ngày cuộc họp lại được chuyển đến một khán đài sân vận động ở Cửu Long, nhân một trận bóng đá. Chiều ngày cuối cùng của hội nghị, Bác tổ chức một bữa liên hoan nhỏ ngay tại phòng ở của mình. Vẫn 7 đồng chí: Hai đại biểu của Đông Dương Cộng sản Đảng, hai đại biểu của An Nam Cộng sản Đảng, các đồng chí Lê Hồng Sơn và Hồ Tùng Mậu thay mặt cho tổ chức Đảng ở nước ngoài và Bác – Nguyễn Ái Quốc đại diện cho Quốc tế Cộng sản.

Khi các đại biểu đã ngồi chung quanh bàn, Bác xúc động nói: “Các đồng chí, hôm nay ngày lịch sử của chúng ta! Lê – nin vĩ đại đã nói, chỉ có Đảng nào có được một lý luận tiên phong, mới có khả năng làm tròn vai trò chiến sỹ tiên phong. Bây giờ chúng ta đã có một Đảng như thế rồi. Nhân dân ta từ xưa đã có truyền thống đấu tranh anh dũng, nhưng suốt năm ấy, nhân dân ta thiếu người cầm lái sáng suốt. Giờ đây, Đảng của chúng ta phải gánh lấy vai trò này và tôi tin rằng Đảng ta sẽ dẫn dắt nhân dân ta đi đến thắng lợi trong cuộc đấu tranh giành độc lập và tự do cho Tổ quốc thân yêu”.

Trong giờ phút trọng đại của ngày thành lập Đảng ấy và trong câu nói ngắn ngủi ấy, Bác đã ba lần nhắc đến “nhân dân ta”. Mục đích của Đảng cũng là vì dân! Sức mạnh của Đảng cũng là từ dân! Có thể nói hình ảnh đẹp đẽ nhất trong tâm trí của Người, chính là nhân dân, là Tổ quốc!

Trong niềm vui của mùa xuân này, chúng ta càng nhớ đến Bác – Người sáng lập Đảng ta, lãnh tụ vĩ đại của nhân dân ta, nhưng cũng là người Bác thân thiết, gần gũi trong mỗi trái tim Việt Nam! Đúng như một người bạn nước ngoài đến thăm Việt Nam đã nói: “ở đất nước này đi đến đâu ta cũng cảm thấy sự hiện diện của tinh thần Hồ Chí Minh!”.

Bác vẫn ở cùng chúng ta, trong sắc xuân tràn đầy hy vọng!

Hồng Nguyên (ST)
thanhtravietnam.vn

Advertisement