VỀ MẶT CHÍNH TRỊ
Người Pháp ưa bàn chính trị. Bất kỳ sĩ, nông, công, thương, bất kỳ gái trai, già trẻ, ai cũng nói được chính trị. Bất kỳ đi trên xe lửa, hoặc ra ngoài công viên, phần đông là mỗi người trong tay có một tờ báo. Một dân tộc mà ham chính trị như vậy là một điều tốt.
Người Pháp tư tưởng rất tự do. Có khi trong một gia đình mỗi người có một ý kiến riêng về chính trị. Bố mẹ thì vào Đảng Cộng hoà, anh thì vào Đảng Xã hội, em thì vào Đảng Cộng sản. Khi ngồi chung nói chuyện thì bàn cãi rất hǎng. Nhưng hết bàn chính trị, thì lại rất là thân ái.
Trong 100 người thì 70 người ham chính trị. Mỗi lần có cuộc bỏ phiếu, thì hơn 75 phần trǎm nhân dân tham gia.
Nhưng về chính trị quốc tế thì ít người ham. Báo “Libé Soir” ngày 27-8-1946 điều tra trong 100 người. Đặt câu hỏi: “Anh chị có thường xem những bài thảo luận của hội Hoà bình hay không?”
19 người trả lời: Ngày nào cũng xem.
44 người trả lời: Khi xem khi không.
37 người trả lời: Không xem bao giờ.
Đ.H
Bạn phải đăng nhập để bình luận.