Tám mươi năm ấy… Biết bao nhiêu tình

Ảnh: T.L

Đời người như một giấc mơ, thoáng một cái đã 80 năm trôi qua. Nếu tính tháng thì tôi sinh sau Đảng 5 tháng. Tính tuổi thì tôi cùng tuổi với Đảng. Tôi là một cá nhân nhỏ bé, Đảng là một tổ chức to lớn. Tuy vậy, vẫn có một điểm chung Tám mươi năm ấy… biết bao nhiêu tình. Tình đối với một cá nhân như tôi có lẽ đơn giản hơn nhiều. Trước tiên là tình gia đình, sau là tình làng nghĩa xóm, sau nữa mới là tình bạn bè, đồng nghiệp. Còn tình yêu đất nước, tình dân tộc với một cá nhân chắc chỉ cảm nhận được khi quốc gia hữu sự, hoặc trong một hoàn cảnh đặc biệt nào đó mà thôi. Thường ngày, cái tình lớn lao ấy nó được giấu kín trong tâm khảm người ta, ít khi lộ ra bằng lời nói hay hành động phô trương bởi vì cái thiêng liêng thì không thể đem ra phô diễn hàng ngày. Ở tuổi tám mươi này, cái tình lớn lại là cái tình với quá khứ, cái tình với tổ tiên, ông bà, cha mẹ, những người đã khuất nhưng công ơn với mình thì cứ lớn lên theo tuổi. Nhớ công ơn mà chẳng biết nói sao cho thấu nên chỉ có nén nhang thành tâm khấn vái, mà cũng chẳng dám cầu xin vì cha ông đã cho mình cả đời người rồi còn gì!

Với cá nhân là vậy, với Đảng thì sao? Tám mươi năm ấy… biết bao nhiêu tình! Cái tình đối với Đảng trước tiên phải kể đó là cái tình của nhân dân, cái tình của Bác Hồ.

Bác Hồ – Người sáng lập Đảng và dìu dắt Đảng ta lớn mạnh không ngừng. Khi ra đi, Bác dành tình cảm đặc biệt cho Đảng, tình cảm ấy thể hiện trong Di chúc của Bác : “Trước tiên nói về Đảng : Nhờ đoàn kết chặt chẽ, một lòng một dạ phục vụ giai cấp, phục vụ nhân dân, phục vụ Tổ quốc, cho nên từ ngày thành lập đến nay, Đảng ta đã đoàn kết, tổ chức và lãnh đạo nhân dân ta hăng hái đấu tranh tiến từ thắng lợi này đến thắng lợi khác”. Bác khẳng định mọi thắng lợi của Đảng bắt nguồn từ việc đoàn kết trong Đảng, đoàn kết toàn dân! Chính vì vậy mà Bác yêu cầu : Phải giữ gìn sự đoàn kết nhất trí của Đảng như giữ gìn con ngươi của mắt mình”, “ Phải xứng đáng là người lãnh đạo, người đầy tớ thật trung thành của nhân dân”. Nói về Đảng, Bác nói về nhân dân. Nói về thắng lợi Bác nói về sự đoàn kết toàn dân tộc. Ý tưởng thật rõ ràng, tư duy, triết lý thật mạch lạc! Cả đời học tập làm theo lời Bác, tuổi càng cao càng thấu hiểu lẽ cao sâu của tư tưởng Hồ Chí Minh trong đó có tư tưởng về Đảng, về Nhân dân. Nhân dân là gốc. “ Đoàn kết, đoàn kết, đại đoàn kết; Thành công, thành công, đại thành công!”. Điểm lịch sử Tám mươi năm của Đảng càng sáng tỏ tư tưởng Hồ Chí Minh – Người thầy vĩ đại của cách mạng Việt Nam. Ngay từ ngày mới ra đời, Đảng có bao nhiêu đảng viên?! Vậy mà chống chọi với cả bộ máy thực dân, phong kiến để tồn tại và phát triển. Sức mạnh ở đâu? Sức mạnh từ nơi nhân dân mà ra, từ “ một lòng một dạ phục vụ nhân dân” của Đảng. Mới mười năm tuổi, Đảng đã lãnh đạo toàn dân giành chính quyền từ tay ngoại bang, thành lập Nhà nước dân chủ nhân dân đầu tiên ở Đông Nam Á, đồng thời giữ vững nền cộng hòa dân chủ non trẻ ấy trước muôn vàn khó khăn thử thách. Từ sự thực đó ta càng thấu hiểu hơn lời Người: “Dễ trăm lần không dân cũng chịu, khó vạn lần dân liệu cũng xong”. Tư tưởng nhân dân là gốc, nhân dân là sức mạnh vô địch luôn nhất quán trong hoạt động thực tiễn cách mạng cũng như trong các tác phẩm của Người. Các nhà nghiên cứu tư tưởng Hồ Chí Minh chắc chắn có thể viện dẫn và thuyết trình nhiều trang về điều này. Sự thật lịch sử lại giúp chúng ta những bài học không chỉ có giá trị trong quá khứ mà vô cùng quý giá trong hiện tại và tương lai. Trong hoàn cảnh lịch sử đặc biệt, đã có lúc vị chỉ huy tối cao của Đảng tạm rút vai trò của Đảng vào “hậu trường”  đề cao Mặt trận toàn dân tộc để tạo sức mạnh to lớn đưa cách mạng đến thành công. Điều đó có nghĩa là Đảng vẫn lãnh đạo, Đảng trong lòng dân tộc, Đảng trong lòng nhân dân. Thậm chí ngay cả khi tuyên bố có tính sách lược “ tự giải tán” Đảng vẫn tồn tại, Đảng vẫn lãnh đạo và cách mạng vẫn tiến lên. Bài học lịch sử ấy còn được phát huy cao độ trong cuộc đấu tranh giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Tinh thần ấy còn nguyên giá trị làm nên những thành công to lớn trong sự nghiệp đổi mới, dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ và văn minh. Lịch sử 80 năm của Đảng cần phải ôn lại, làm sáng tỏ giá trị của những bài học sâu sắc đó để mỗi cán bộ, Đảng viên và mỗi công dân phải thực hành hàng ngày trong từng việc cụ thể mới mong có kết quả tốt đẹp. Đảng ơn nhân dân, mọi người dân ơn Đảng, đó là đạo lý,  là nguyên tắc ứng xử : 80 năm ấy biết bao nhiêu tình! Là công dân Việt Nam mà không hiểu được công lao to lớn của Đảng, người đã lãnh đạo cách mạng Việt Nam đuổi giặc ngoại xâm, thống nhất đất nước, xây dựng Nhà nước Việt Nam độc lập và dân chủ, chấm dứt ách nô lệ hàng trăm năm cho toàn dân tộc, thì thật không phải là người có tình, có gốc đạo lý dân tộc: Ăn quả nhớ người trồng cây. Ngược lại, người cán bộ, đảng viên tham ô, nhũng nhiễu, ức hiếp người dân, không “một lòng một dạ phục vụ nhân dân”, thì những người đó cũng không có tình, không có gốc đạo lý: Uống nước nhớ nguồn! Thử hỏi không có nhân dân làm sao có cán bộ, làm sao có đảng viên?! Nhân dân là gốc mà không được phục vụ hết lòng, lại còn quấy nhiễu, thì làm sao có sâu rễ bền gốc được. Tưởng cái triết lý đơn giản, sáng tỏ đó không khó nhận ra. Nhưng tiếc thay trong thực tế vẫn tồn tại một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên thoái hóa, biến chất gây tổn hại đến uy tín của Đảng, làm xói mòn đạo lý Đảng ơn nhân dân, mọi người dân ơn Đảng; Làm lệch lạc cái tình sâu thẳm trong tâm mỗi người Việt Nam truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác suốt 80 năm ấy… biết bao nghĩa tình!

Năm 2010, kỷ niệm tám mươi năm ngày thành lập Đảng, đồng thời chuẩn bị Đại hội Đảng các cấp, thật là một dịp hiếm có để kiểm lại 80 năm ấy… biết bao nhiêu tình. Trước tiên, phải nhớ cái tình đồng chí, cái tình thiêng liêng cao quý, sẵn sàng nhận khó khăn về mình, nhường thuận lợi cho đồng đội. Thậm chí, sẵn sàng hy sinh thân mình để đồng chí sống và tiếp tục chiến đấu vì sự nghiệp cao cả giải phóng dân tộc, giải phóng con người. Trong sự nghiệp đổi mới, với mục tiêu dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ và văn minh không đòi hỏi sự hy sinh tính mạng, nhưng đòi hỏi sự chiến thắng chủ nghĩa cá nhân của từng đảng viên, một đòi hỏi không dễ trong điều kiện hiện nay. Đại hội Đảng các cấp phải là Đại hội của tinh thần đoàn kết, nhất trí vì sự nghiệp vinh quang của Đảng lãnh đạo toàn dân tộc, xây dựng đất nước thịnh vượng và hùng cường. Vì quyền, vì chức, vì lợi ích cá nhân mà kéo bè, kéo cánh gây mất đoàn kết là làm mất đi cái tình 80 năm ấy, là trái với lời dạy cuối cùng của Chủ tịch Hồ Chí Minh, là trái với lòng mong mỏi của nhân dân.

Tôi chỉ là một công dân, nhưng với trải nghiệm thăng trầm lịch sử suốt gần một thế kỷ qua, để có niềm tin sâu sắc rằng người dân nước Việt Nam luôn tin tưởng và đặt kỳ vọng vào Đảng cộng sản Việt Nam. Niềm tin và mong đợi ấy bắt nguồn từ thực tiễn cách mạng Việt Nam, từ tám mươi năm ấy… biết bao nhiêu tình!

Mùa xuân 2010
Khổng Duy Dương
daidoanket.vn

Advertisement