Trên chiến trường Liên khu III vừa rồi, nhiều nguỵ binh đã bỏ Pháp mà quay về với Tổ quốc. Có những nơi như đồn Bến Xanh anh em nguỵ binh giết tên chỉ huy Pháp và trói 3 tên lính Pháp rồi đưa cả giặc cả súng sang hàng ngũ ta. Như vậy nên bộ đội ta lấy được mấy vị trí mà không mất một viên đạn, không tốn một giọt máu.
Có kết quả đó là vì:
– Bộ đội ta có chính sách ưu đãi nguỵ binh đã giác ngộ.
– Chính phủ ta có chính sách khoan hồng với những người ấy.
– Đồng bào và cán bộ địa phương khéo vận động nguỵ binh.
Hồ Chủ tịch thường nói: “Trừ bọn đại Việt gian ra thì người Việt Nam ai cũng có lòng yêu nước, ghét giặc. Đại đa số nguỵ binh đều vì giặc áp bức lừa gạt mà theo giặc. Chúng ta chịu khó và khôn khéo khêu gợi lòng ái quốc của họ thì nhất định họ sẽ quay về với kháng chiến”.
Thật vậy. Ai chẳng biết kháng chiến là vì dân vì nước. Ai cũng biết Tây là ác và theo Tây là cõng rắn cắn gà nhà, rước voi giày mả tổ. Cho nên bổn phận của mỗi một đồng bào ở vùng tạm bị chiếm là chịu khó gần gũi nguỵ binh. Giải thích cho họ rồi kéo họ về với ta. Đó là một cách tham gia kháng chiến rất thiết thực.
Đ.X.
Báo Cứu quốc, số 1851, ngày 30-6-1951.
cpv.org.vn
Bạn phải đăng nhập để bình luận.