16:35 | 11/03/2005
Cái gọi là “Báo cáo tình hình thực thi nhân quyền trên thế giới năm 2004” do Bộ Ngoại giao Mỹ công bố (ngày 28-2-2005) đã làm dấy lên làn sóng phản đối mạnh mẽ từ khắp các châu lục. Lặp lại trò cũ rích, tự cho mình quyền phán xét nước khác, thái độ vu cáo, trịch thượng của Bộ Ngoại giao Mỹ xúc phạm tất cả những người có lương tri, tôn trọng lẽ phải và công lý. Việt Nam, Trung Quốc, CHDCND Lào, Cuba, Nga và nhiều quốc gia khác đã bác bỏ bản báo cáo phi lý đó, đồng thời vạch trần Mỹ là nước vi phạm nhân quyền nhất thế giới, đáng bị lên án.
Bộ Ngoại giao Mỹ đưa 196 nước và vùng lãnh thổ vào danh sách các nước vi phạm nhân quyền. Cũng như mọi lần, một số tổ chức “theo đóm ăn tàn”, khoác áo nhân quyền ra kiến nghị áp đặt cấm vận, trừng phạt nước này, nước kia vì đã vi phạm quyền con người, tự do và dân chủ. Nhưng màn kịch vụng về, quá nhàm của họ chỉ 1àm tăng sự phẫn nộ và phản đối trong dư luận. Chiêu bài nhân quyền của Bộ Ngoại giao Mỹ nhằm che đậy tình trạng Mỹ vi phạm nhân quyền của nước mình và tại các nước khác. Bản “Ghi chép nhân quyền của Mỹ năm 2004”, do Văn phòng Thông tin Quốc vụ viện Trung Quốc công bố (ngày 3-3) nêu rất nhiều bằng chứng mà Mỹ không thể chối cãi. Đó là tình trạng tội phạm trong xã hội Mỹ xảy ra tràn lan; năm2003 có gần 24 triệu vụ phạm tội của công dân Mỹ từ 12 tuổi trở lên trong đó có 1.381.258 vụ cướp của, giết người và các tội phạm khác (Bộ Tư pháp Mỹ). Đó là cuộc sống và an toàn tính mạng của người dân Mỹ không được bảo đảm, tới 13% số tù nhân bị xâm hại giới tính (Thời báo Niu Oóc, Mỹ). Đó còn là tình trạng tệ nạn xã hội tràn lan; trong ba năm qua số người nghèo liên tục tăng, năm 2003 tăng 1,3 triệu, lên 35,9 triệu người; người da màu nghèo hơn, thường bị giam cầm nhiều hơn người da trắng, chiếm tới 70% số tù nhân cả nước (Bộ Tư pháp Mỹ). Theo Cục điều tra Liên bang Mỹ (FBI) năm 2003, cứ 100 nghìn phụ nữ thì 60,2 người là nạn nhân các vụ hiếp dâm; một phụ nữ làm việc cả ngày chỉ kiếm được số tiền bằng 81,1% so với nam giới làm cùng công việc (Bộ Lao động Mỹ). Mỗi năm hơn 4,5 triệu trẻ em ở Mỹ bị lạm dụng tình dục ở trong các nhà trẻ và nhà trường với tỷ lệ khoảng 10% (AP), v.v. Nực cười là, Mỹ vẫn vỗ ngực khoe khoang xứ sở của Nữ thần Tự do là “hình mẫu dân chủ”, vậy mà cho đến nay Mỹ nằm trong số rất ít nước chưa phải là thành viên (mới ký mà chưa phê chuẩn) của ít nhất hai công ước cơ bản của LHQ. Công ước về xóa bỏ tất cả các hình thức phân biệt đối xử với phụ nữ và Công ước về quyền trẻ em, Thật lố bích hết chỗ nói!
Điều nghiêm trọng hơn nữa là, Mỹ còn ngang ngược vi phạm nhân quyền tại nhiều nơi trên thế giới. Cùng với những bằng chứng mà bản “Ghi chép nhân quyền của Mỹ” do Trung Quốc công bố nêu ra, Hội Chữ thập đỏ quốc tế, dư luận các nước Mi-an-ma, Nga, Tây Ban Nha, Xy-ri, thậm chí ngay cảc báo Mỹ như Tuần tin tức, Bưu điện Oa-sinh-tơn cũng lên tiếng tố cáo lính Mỹ ngược đãi, làm nhục tù nhân tại nhà tù A-bu Gra-íp (I-rắc), cáo buộc Mỹ làm hơn 100 nghìn dân thường I-rắc, trong đó phần lớn là phụ nữ và trẻ em chết từ khi Mỹ gây ra cuộc chiến tranh tại nước này, lên án lính Mỹ ngược đãi cả tù nhân bị thương, giam giữ không xét xử hàng trăm người tại căn cứ quân sự của Mỹ trên đảo Goan-ta-na-mô của Cu-ba. Các tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế nhiều lần phẫn nộ đòi Mỹ phải chấm dứt việc biện minh cho kế hoạch hạt nhân nhằm “răn đe”, thậm chí để “đánh đòn phủ đầu” các nước, trong khi chính mình lại hung hăng đe đọa trừng phạt các nước khác với cái cớ là họ phát triển vũ khí hạt nhân. Hội đồng bảo vệ các nguồn tài nguyên thiên nhiên có trụ sở tại Niu Oóc vạch rõ “Mỹ đang tàng trữ tại châu Âu 480 vũ khí hạt nhân, lớn hơn kho vũ khí hạt nhân của bất cứ quốc gia châu Âu nào, dù không còn lý do để duy trì”, đồng thời đòi Oa-sinh-tơn “phải nhanh chóng hủy bỏ số vũ khí đang trở thành mối đe doạ đối với châu Âu”. Dư luận cũng bức xúc trước việc những năm gần đây Mỹ bắt giữ hàng chục nhà báo tại các sân bay Mỹ, cấm phóng viên các nước I-ran, Cu-ba, Xu-đăng… vào Mỹ; bất bình trước việc Mỹ áp đặt thực thi luật “Hành động vì nền dân chủ ở Bê-la-rút”, “Phát triển dân chủ ở Ucrai-na”, lên kế hoạch sát hại Tổng thống Vê-nê-xu-ê-la, thúc ép các nước A-rập ủng hộ kế hoạch “Đại Trung Đông”,.v.v; đồng thời vạch rõ mưu toan áp đặt tự do, dân chủ kiểu Mỹ là không thể chấp nhận. Chính phủ các nước nêu rõ rằng, những hành động Mỹ lợi dụng nhân quyền hòng can thiệp, phá hoại nội bộ các nước không thể làm chệch hướng phát triển mà dân tộc đã lựa chọn, mà chỉ gây phương hại mối quan hệ giữa Mỹ và các nước. Chắc chắn, chính nhân dân Mỹ cũng sẽ đòi hỏi chính quyền Oa-sinh-ton sớm chấm dứt sự lặp lại những điều dối trá, che đậy và đạo đức giả về nhân quyền, nhìn thẳng vào vấn đề nhân quyền nghiêm trọng của Mỹ, chứ không phải là ra “báo cáo nhân quyền” chỉ trích nước khác. Bởi vì, điều này chẳng đem lại lợi ích gì cho chính nước Mỹ, cũng như nỗ lực chung của nhân dân thế giới xây dựng một thế giới hòa bình, ổn định, để các dân tộc cùng phát triển bình đẳng, tiến bộ và phồn vinh.
Đối với Việt Nam, báo cáo nhân quyền của Bộ Ngoại giao Mỹ đã thừa nhận những thành tựu và tiến bộ nhiều mặt năm 2004, tuy nhiên vẫn nhìn nhận sai lệch, xuyên tạc sự thật. Báo cáo nhai lại luận điệu vu cáo Việt Nam hạn chế quyền của công dân thay đổi chính phủ của mình (!); hạn chế tự do ngôn luận, báo chí, kỳ thị tôn giáo, dân tộc.v.v Chúng ta kịch liệt bác bỏ sự vu cáo trắng trọn đó của Bộ Ngoại giao Mỹ. Chính sách nhất quán cùng những nỗ lực to lớn của Đảng và Nhà nước Việt Nam xây dựng Nhà nước pháp quyền của dân, do dân và vì dân, thành tựu mọi mặt của nhân dân ta thu được trong công cuộc đổi mới đất nước được cộng đồng quốc tế ghi nhận và đánh giá cao. Lãnh đạo các nước An-giê-ri, CHLB Đức, Tây Ban Nha, Hy Lạp, Manta… mới đây nhấn mạnh sự phát triển ổn định và bền vững ở Việt Nam ngày càng nâng cao vị thế của Việt Nam trong khu vực và trên thế giới. Rất nhiều nhà hoạt động chính trị, nhà nghiên cứu, khách du lịch, nhà báo các nước tiếp tục coi Việt Nam là “điểm du lịch hấp dẫn”, là “điểm đến, đầu tư an toàn”. Dư luận Anh, Hàn Quốc, Niu Di-lân, Nam Phi và nhiều nước khác chia sẻ đau thương, mất mát với các nạn nhân chất độc da cam/đi-ô-xin, đòi chính quyền Oa-sinh-tơn phải có trách nhiệm và pháp lý về hành động tội ác đã gây ra đối với nhân dân Việt Nam. Đó là một vài trong vô vàn bằng chứng sinh động nêu bật đường lối đổi mới, chính sách tôn trọng quyền làm chủ, quyền công dân và quyền con người của Đảng và Nhà nước Việt Nam được nhân dân thế giới, trong đó có nhân dân Mỹ ủng hộ và đánh giá cao.
Việt Nam hoàn toàn bác bỏ báo cáo nhân quyền xuyên tạc của Bộ Ngoại giao Mỹ. Những người Mỹ hiểu rõ tình hình Việt Nam, tôn trọng thực tế, có cái nhìn khách quan đã, đang và tiếp tục phản đối lên án việc làm vô lý, sai trái đó. Không chịu xem lại chính mình trước những tiếng chuông cảnh tỉnh, cố tình lặp lại những việc làm vi phạm luật pháp quốc tế, những thế lực lỗi thời trong chính quyền Mỹ ngày càng lạc lõng và bị cô lập!
Theo Phương Hà
Báo Nhân dân, ngày 10/3/2005