– Ngày 24/1/1947, tức là vào ngày 30 Tết âm lịch, Bác viết riêng một bức “Thư chúc Tết đồng bào và chiến sĩ Nam Bộ” với nội dung:
“Nhân dịp Nguyên đán âm lịch, tôi thay mặt Chính phủ đặc biệt chúc đồng bào và chiến sĩ Nam Bộ năm mới. Vì quyền thống nhất và độc lập của Tổ quốc, đồng bào và chiến sĩ đã hy sinh chiến đấu hơn một năm nay, mà từ nay vẫn kiên quyết hy sinh phấn đấu nữa. Sự trung thành dũng cảm đó sẽ đem Tổ quốc đến thắng lợi, và sẽ ghi những trang vẻ vang trong lịch sử nước nhà.
Vì yêu chuộng hoà bình, vì thật tâm muốn cộng tác với nhân dân Pháp, Chính phủ ta đã tìm hết cách dàn xếp với Pháp. Những bọn thực dân bội tín bất nhân, hòng dùng vũ lực để cướp nước ta một lần nữa. Chúng gây ra cuộc chiến tranh toàn quốc đã hơn một tháng nay. Vì chủ quyền, vì Tổ quốc, toàn dân Việt Nam đã thề kiên quyết kháng chiến đến cùng, kháng chiến đến lúc lấy lại được thống nhất, độc lập mới thôi. Chúng ta đã phải trải qua những bước gay go cực khổ trong cuộc trường kỳ kháng chiến. Nhưng chúng ta chắc rằng thắng lợi cuối cùng sẽ về ta…”
Tháng 1/1961 Bác thăm nhà trẻ của cán bộ công nhân khu tập thể các nhà máy cao su, xà phòng, thuốc lá
Để đả phá luận điệu tuyên truyền của thực dân rằng nếu thống nhất thì những người theo Pháp sẽ bị khủng bố; người Nam sẽ bị người Bắc cai trị; chính phủ chỉ toàn Việt Minh, bức thư nêu rõ :
“…Một dân tộc đã tự cường, tự lập, dân chủ cộng hoà thì không làm những việc nhỏ nhen, báo thù báo oán … Trong nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà, từ làng xã đến toàn quốc những người chức trách đều do dân cử ra. Dân tin cậy ai thì người ấy trúng cử và bổn phận những người trúng cử là làm đầy tớ công cộng cho dân chứ không phải làm quan phát tài…
Trong chính phủ có đủ những người các đảng phái, như Đảng Dân chủ, Đảng Xã hội, Đảng Quốc dân, Đồng Minh hội, lại có cả những người không thuộc đảng phái nào. 5 vị bộ trưởng và thứ trưởng quê quán ở Nam Bộ…
Sau hết, chương trình nội chính của Chính phủ và quân dân ta chỉ có 3 điều mà thôi : a) Tăng gia sản xuất để làm cho dân ai cũng đủ mặc, đủ ăn , b) Mở mang giáo dục, để cho ai nấy cũng biết đọc, biết viết; c) Thực hành dân chủ để làm cho dân ai cũng được hưởng quyền dân chủ tự do.
Chính sách ngoại giao của chính phủ thì chỉ có một điều tức là thân thiện với tất cả các nước dân chủ trên thế giới để gìn giữ hoà bình. Sự thật chỉ đơn giản có thế, mong đồng bào hiểu rõ, chớ mắc lừa thực dân”.
16 năm sau, ngày 24/1/1963, là ngày 29 Tết (tháng thiếu) của năm Quý Mão, buổi chiều Bác phải tham dự hội đàm với Đoàn đại biểu Chính phủ Tiệp Khắc, nhưng buổi sáng vị nguyên thủ quốc gia đã “vi hành” thăm Chợ Đồng Xuân.
Trong bộ quần áo gụ đã bạc màu, ngoài khoác áo mưa vải bạt, cổ quàng khăn len che kính bộ râu dễ nhận biết và đeo kính trắng, chân đi dép cao su, Bác cùng 2 chiến sĩ cảnh vệ đi thăm cảnh đồng bào sắm Tết. Bác có ý định mua một bó hoa huệ, nhưng để bảo đảm an toàn, chiến sĩ cảnh vệ trả giá rẻ để sớm rút lui. Trên đường về Bác trách vui: “Trả giá như chú, cả ngày đi chợ cũng chẳng mua được gì !”. Tối hôm ấy, Bác lại đi thăm và chúc Tết một số nơi trong đó có gia đình Bác sĩ Hồ Đắc Di.
X&N
bee.net.vn