“Người đảng viên phải thế nào?”

– Ngày 25/3/1951, báo “Nhân Dân” đăng bài viết với đầu đề “Người đảng viên Đảng Lao động Việt Nam phải thế nào?” ký bút danh C.B. Đây là bài báo được Chủ tịch Hồ Chí Minh, người mới được bầu vào cương vị Chủ tịch Đảng Lao động Việt Nam tại Đại hội lần thứ II của Đảng Cộng sản Đông Dương, vừa tổ chức thành công tại Chiến khu Việt Bắc.

Sau thắng lợi của Chiến dịch Biên giới (1950), nhu cầu thúc đẩy cuộc kháng chiến và với mối liên hệ với các Đảng cộng sản của các nước xã hội chủ nghĩa đòi hỏi đảng của những người cộng sản phải ra công khai, sau khi đã “tuyên bố tự giải tán” từ tháng 11/1945.

Đại hội Đảng lần thứ II được triệu tập và dẫn đến quyết định trở lại công khai lãnh đạo toàn diện cuộc kháng chiến và kiến quốc, nhưng với tên gọi mới là “Đảng Lao động Việt Nam”(3/3/1951).

Bác Hồ chụp ảnh vói các cháu thiếu nhi trên Chiến khu Việt BắcBác Hồ chụp ảnh với các cháu thiếu nhi trên Chiến khu Việt Bắc

Quyết định chọn tên này là do đề nghị của Bác và cũng phải trải qua những tranh luận quyết liệt. Bài báo này xác định bản chất và những sắc thái mới của tổ chức cách mạng này trong bối cảnh lịch sử mới, nhằm trả lời câu hỏi: “Thế nào mới xứng đáng là người đảng viên Đảng Lao động Việt Nam?”.

Bài báo xác định “Đảng Lao động Việt Nam sẽ gồm những công nhân, nông dân và lao động trí óc yêu nước nhất, hăng hái nhất, cách mệnh nhất” và là “những người kiên quyết phụng sự lao động, những người chí công vô tư, làm gương mẫu trong cuộc kháng chiến kiến quốc. Như thế là rõ.

Ai mà không như thế, thì không xứng đáng là người đảng viên Đảng Lao động Việt Nam. Nói chung, người đảng viên ở bất kỳ đâu, bất kỳ làm việc gì, bất kỳ địa vị và hoàn cảnh nào, cũng phải luôn luôn:  Đặt lợi ích của Tổ quốc, của nhân dân lên trên hết, trước hết; phải ra sức tham gia công việc kháng chiến; phải gần gũi dân chúng, thương yêu giúp đỡ dân chúng, tổ chức là lãnh đạo dân chúng; phải giữ vững đạo đức cách mệnh là chí công vô tư…

Nói tóm lại, người đảng viên là một người thay mặt cho Đảng trước quần chúng, để giải thích chính sách của Đảng và của Chính phủ cho quần chúng hiểu rõ và vui lòng thi hành. Mà muốn cho quần chúng hăng hái thi hành, thì người đảng viên ắt phải xung phong làm gương mẫu để quần chúng bắt chước, làm theo.

Mà muốn cho quần chúng nghe lời mình, làm theo mình, thì người đảng viên, từ việc làm, lời nói cho đến cách ăn ở, phải thế nào cho dân tin, dân phục, dân yêu. Thế là làm cho dân tin Đảng, phục Đảng, yêu Đảng và làm theo chính sách của Đảng và của Chính phủ. Đảng viên nào không được dân tin, dân phục, dân yêu thì chưa xứng đáng là một người đảng viên của Đảng Lao động Việt Nam”.

Đến nay vừa tròn 60 năm, nhắc lại bài báo như thấy một tấm gương để người nay soi vào!

X&N
bee.net.vn

Advertisement